Tản
văn - Tuỳ bút
Ai ơi, thay đổi
vì yêu
Bài
đã đăng trên Tuổi Trẻ số ra ngày 18/04/2008
Với nhiều cô gái trẻ,
những người không quá bận tâm đến những thứ vừa khô khan
vừa vất vả như học hành hay sự nghiệp, tình yêu là một cái
đích hấp dẫn. Để đến được cái đích đầy lạ lẫm ngọt
ngào kia, người thiếu nữ thường phải đi qua một quãng đường
dài với không ít trắc trở. Đôi khi, ở dọc đường, cô phải
vứt bỏ một vài thứ để đến đích mau hơn. Đôi khi, trong
những thứ đó có cả bản thân cô…
Không biết bao nhiêu lần,
trong các cuộc tâm sự theo kiểu chỉ thiếu con vịt là thành cái
chợ, chúng ta nghe được những câu giáo huấn từ các bậc đàn
chị dành cho các đàn em rằng phải thế này thế kia thì đàn ông
con trai mới thích. Thôi thì đủ chuyện cần chú ý, từ ăn mặc
đi đứng đến nói năng, thậm chí cười hoặc khóc, nhất nhất
đều có một chuẩn mực để tuân theo: Ý thích của các đấng mày
râu, đặc biệt là những vị chưa người yêu, chưa vợ. Chuẩn
mực ấy nghe thì tưởng là đơn giản nhưng hoá ra lại khó theo, vì
sở thích của mỗi vị lại khác hẳn nhau, hết sức vô tổ chức
và… vô đáy.
Vì cái sự vô tổ chức và
vô đáy này nên mới có chuyện nàng A lúc còn thương anh B thì để
tóc dài đen nhánh tết đuôi sam mặc áo cổ bẻ, khi chuyển sang
chinh phục anh C thì lại xoã ngang vai uốn xoăn nhuộm vàng hoe, khoác
áo cổ tim, đến thời yêu chàng D thì cắt tóc tém, bận áo không cổ, không tay và
không lưng luôn (áo yếm ấy mà). Người ta bảo “đi với bụt
mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy”, những thay đổi ấy xét
ra cũng chẳng có gì quá quắt nếu như cô gái cảm thấy thực
sự thoải mái. Nhưng không, điều đáng nói chính là ở chỗ
nhiều khi các nàng chả thích thú gì với chuyện cải tạo bản thân…
Một cô gái lâu nay vẫn
tự hào với nước da rám nắng nâu bánh mật bỗng đều đặn trích
một phần tư tháng lương cho dịch vụ tắm trắng của thẩm mỹ
viện chỉ vì anh người yêu chê cô “trông đen đen bẩn bẩn”.
Một cô khác vốn không phân biệt đâu là húng chó đâu là xà lách
bỗng xăng xái tranh phần chuẩn bị thực phẩm cho chuyến dã
ngoại chỉ vì cái anh chàng mà cô đang cảm mến bảo là sẽ tham
gia. Một cô từ nhỏ đến lớn chỉ thích đọc truyện tranh, nay vì
thích một anh học khoa Văn mà đem 4 tập tiểu thuyết Chiến
tranh và hoà bình cuốn nào cuốn nấy dày như cái thớt ra
nghiền ngẫm và say sưa nói về nhân vật Natasha như một ngôi sao
thời thượng… Trước những biểu hiện như thế, ta có thể
biểu lộ cảm xúc gì? Bày tỏ niềm vui trước sự thay đổi đáng
mừng hay ca ngợi sức mạnh cải hoá vô biên của tình yêu? Không,
có lẽ nên thấy buồn và buồn cười thì hợp lý hơn. Buồn vì các
cô làm mất mặt phái đẹp, chưa gì đã tỏ ra phục tùng phe
kia quá thể. Còn buồn cười vì sự phục tùng của các cô sao
mà nông nổi lộ liễu, lắm khi còn kệch cỡm.
Xét khắt khe ra, việc cô
gái từ bỏ ngoại hình, thói quen hay thậm chí tính tình của mình
một cách quá chóng vánh sẽ chỉ khiến người ta suy nghĩ theo
chiều hướng tiêu cực. Một là người ta sẽ nghĩ “Ôi, cô này
sao mà hời hợt giả tạo vân vân quá!”. Hai là, người ta sẽ
chẳng đánh giá những thay đổi ấy đâu “Ngữ này chắc chỉ
duy trì được dăm bữa nửa tháng rồi lại đâu hoàn đấy thôi!”.
Ở một khía cạnh khác, có rất nhiều người sẽ thấy luyến
tiếc con người trước đây của cô gái. Nhìn cô gái có làn da
trắng sáng như vừa ngâm loại bột giặt đời mới trong quảng cáo,
chắc hẳn không ít người sẽ nhớ tiếc cái sắc nâu “tươi màu
suy nghĩ” tự nhiên và quen thuộc. Xem cô gái nhiệt tình bày vẽ
nấu nướng, thể hiện sự đảm đang không cần thiết hoặc đảm-đang-một-cách-vụng-về,
thể nào cũng có người ước thà cô cứ ngoan ngoãn ngồi yên nghe
sai vặt như mọi khi còn hơn. Và cái cô đang ôm cuốn Chiến
tranh và hoà bình âu yếm như ôm người yêu kia biết đâu lại
đang thèm chết đi được dăm trang binh bốp của truyện Bảy viên
ngọc rồng…
Nhưng có tiếc nuối hay
chê bai thì cũng chẳng thay đổi được sự thật là các cô gái
luôn luôn tìm cách biến đổi bản thân mình để chạy theo tình yêu.
Nếu bạn hay tôi thấy có cô gái nào vì cơn choáng tình quá nặng
mà biến đổi đến mức đổi trắng thay đen quay ngoắt 180 độ
thì cũng nên mỉm cười mà khoan dung tha thứ nhé. Vì ai biết đâu
được một ngày cũng rơi vào một cơn choáng y như vậy. Lúc ấy
á, kể cả việc gọt chân để xỏ vừa đôi hài hình trái tim ta
cũng chẳng ngại ngần đâu, thật đấy. Gì chứ cái giống tình yêu
lạ lắm, chẳng ai bước vào nó mà còn nguyên vẹn là mình.
© Tran Thu Trang
|