Bình luận
Phải lấy người như anh - những gì tôi thích
Tác giả: Khoa Nam
Cảm xúc xoay
quanh cuốn sách của tôi cũng không nhiều. Một cuộc sống gần gũi,
một cái gì đó mà có thể với tôi, tôi hiểu những gì mà tác
giả đề cập. Tôi không ngạc nhiên, thấy yêu quý cuộc đời này
hơn. Tôi thích đọc những đoạn về nhiếp ảnh, kĩ thuật chụp,
lấy khung hình, ánh sáng, tốc độ... Những cái này làm tôi thấy
thú vị. Chỉ những ai hay và thích cầm máy mới cảm nhận được.
Tôi cũng không biết viết ra thành lời những điều đó. Hiểu
biết của tác giả về "Con ong" cũng làm tôi thấy thích
thú. J'aime beaucoup La Vespa, aussi.
Văn
phong tả cảnh hay, không nhàm, có cái gì đó gấp gấp trong cơn bão
ở Sapa. Có chút hời hợt, thẳng thắn về chuyện tình dục. Tả
rất thực. Tâm trạng thực. Nhưng đoạn làm tôi thích nhất lại
là khung cảnh Hội An. Cái mưa buồn buồn, cái con phố hiu hắt.
Những ngôi nhà cổ, và giàn hoa buông. Tâm trạng con người cũng
ủ dột theo cơn mưa héo hắt. Một cuộc sống xoay quanh những con
người yêu nghệ thuật, họ lãng mạn, họ có cái nhìn tẻ nhạt
trước những người mọt sách, hay cái vẻ khinh khỉnh trước
kiểu ăn chơi thời thượng như Phương.
Cốt
truyện không mới, đời thường, nó đặc tả được cái nham
hiểm và thói đời của một bộ phận, tầng lớp xã hội. Có
một đoạn, tôi đọc, tôi hơi bực lây theo tác giả, là đoạn Thái
Vân hậm hực khi mẹ người yêu mình coi khinh và xỉa cái ánh nhìn
dè bỉu trước cô gái tỉnh lẻ, nghèo hèn. Với bà, tầng lớp
của bà, con bà phải lấy những cô gái con nhà tương đương như
nhà Nhu. Những con người đáng thương được nuông chiều trong
lụa là, biết cách tiêu tiền và hợm hĩnh nhìn thiên hạ chỉ là
lũ mọi dơ bẩn. Bỗng dưng tôi nhớ tới cuốn "Tự nhiên như
người Hà nội", tôi nhớ cách giải thích về nguồn gốc Hà
nội, người Hà nội, thế nào là kẻ chợ... Còn Vân, Vân cũng
kiếm tiền và sống lương thiện đấy chứ! So với khối người,
cô còn hơn họ chán! Tuy thế, cũng sẽ có kẻ chỉ gọi cô là con
đĩ, một con đĩ có học.
Tôi
thích nghệ thuật khắc tả tâm trạng bằng ngôn từ chuốt rũa
của tác giả. Nó như những bức kí họa vội, nhưng đầy màu
sắc và đanh nét.
© Tran Thu Trang
|