Bình luận
Từ Sapa đến Hội An - đi và đọc để yêu và mơ ước
Tác giả: Tân Nguyệt
Tôi chưa một lần đến Sapa và hình như không có duyên với nó. Nhiều lần đã định đi xong đến phút chót lại thôi. Cho nên, nó vẫn chỉ nguyên si là những hình ảnh góp nhặt từ chuyện kể của người bạn gái và bây giờ là cả trong tiểu thuyết của em. Sapa với cô quạnh và nồng ấm, với niềm vui và nỗi buồn. Sapa của một người mẹ chôn giấu cả cuộc đời để cho đứa con mình một cuộc đời mới - sự tái sinh.
Nhưng tôi đã đến Hội An và hình như lại có duyên với nó. Nhỏ, vắng và buồn, Hội An bình yên đến hiu hắt nhưng trong từng mảnh bình yên của nó tôi đồng cảm với em và nhân vật của em về sức sống tiềm ẩn mãnh liệt và nguồn hy vọng mà nó mang lại. Trong truyện của em, nơi đây đã tái sinh một người đàn bà.
Rồi đọc ngược lại câu chuyện, tôi nối những mảng hình ảnh đó với nhau, từ Sapa đến Hội An - hai địa danh được em mô tả hết sức tinh tế xuyên suốt mạch truyện, lại muốn tìm về nơi bắt đầu của nguồn hy vọng đó. Uyên ương dưới nước thành đôi vì ai, chim trên trời thành đôi vì ai, ...nếu lấy chồng phải lấy người như anh... bài dân ca Phúc Kiến trong truyện ngân lên chính trên mảnh đất Sapa ấy. Với tôi nó như một ước mơ trong sáng và đầy nữ tính.
Nhiều người sẽ ấn tượng về sự gai góc, tàn nhẫn của những mảng đời trong truyện, ấn tượng về hiện thực trần trụi dưới cách viết già dặn của một ngòi bút còn rất trẻ, nhưng tôi lại cảm thấy nổi bật lên là một ước mơ rất trong sáng và đầy màu hồng, ước mơ về một tình yêu hoàn hảo đến mức có người sẽ nghi ngờ rằng không có thật, ước mơ bất chấp bao nhiêu gai góc của cuộc đời. Điều đó đã làm tôi hơn một lần xúc động.
Ước mơ ấy chính là khởi đầu từ mảnh đất Sapa đẹp và buồn, nơi những nhân vật của em bắt đầu cuộc tình của họ, và rồi dừng lại ở Hội An, như cái kết của một câu chuyện cổ tích có hậu, ở nơi bình yên đọng lại, như em từng nói.
Và rồi tôi cũng có mơ ước của mình, rằng một ngày nào đó sẽ mang theo cuốn sách của em như mang theo hy vọng, đi qua những miền đất đó để một lần nữa cảm nhận sự trong sáng và sức sống của em theo những chặng đường...
© Tran Thu Trang
|