Thư hằng tuần (số 75) 

Hà Nội, ngày 21 tháng 8 năm 2007 

Dạo này, tôi có một trò vui mới là tham gia trang Yahoo! Hỏi và đáp. Cơ chế hoạt động của trang này cũng chẳng có gì lạ lẫm, một ai đó đặt câu hỏi, những người khác xâu vào trả lời, rồi mọi người lại bình chọn cho câu trả lời hay nhất, đại khái vậy. Hôm nọ, có một bạn vào hỏi “Khi yêu nhau có cần thiết phải hôn nhau không?”. Tôi đã trả lời: “Hôn là một trong những cách thể hiện phổ biến nhất của tình yêu. Nếu bạn tìm ra cách thể hiện nào hay hơn hoặc mắc các bệnh răng miệng hay hô hấp thì có thể không hôn.” Các bạn thấy tôi giải đáp chí lý không? Đã yêu nhau là phải hôn nhau chứ, nhở! Yêu mà không hôn thì khác gì nước mắm bún chả không có dấm đường. 

Thế nhưng ở một đất nước mà việc đi tiểu nơi công cộng thường được coi là chẳng có gì ầm ĩ còn hôn nhau (cũng) nơi công cộng thì bị coi là vi phạm thuần phung mỹ tọc, bạn và người yêu sẽ phải bở hơi tai để tìm địa điểm cho cái chuyện thể hiện tình cảm bình thường này đấy. Đầu tiên cứ áp dụng cái câu cửa miệng “hôn nhau trong phòng” cho nó đúng truyền thống người Việt kín đáo đã nhé. Bạn đào đâu ra một cái phòng đây? Phòng ở nhà ư? Phòng nào bây giờ, phòng khách hay phòng ăn? Lại còn bố mẹ anh chị em người giúp việc nữa, biết đuổi đi đâu? Phòng ở khách sạn ư? Chẳng nhẽ vào thuê phòng khách sạn tính tiền trăm chỉ để hôn? Phòng làm việc thì sao? Tối đi chơi muốn tình thương mến thương lại phải rẽ vào trụ sở cơ quan nói khó với bác bảo vệ rằng cho cháu với bồ vào hôn tốc hành cái rồi ra ngay à? 

Hồi còn “mải mê chinh chiến và yêu đương”, tôi đã lẩn mẩn cân đo đong đếm các nơi để tôi và tình lang có thể pha dấm đường vào nước mắm. Nay nước mắm đổ đi đổ lại mấy lần rồi nhưng cái kết quả nghiên cứu kia thì vẫn sử dụng tốt. Tôi thống kê rằng chỉ có ba nhóm địa điểm sau không ghẻ lạnh nụ hôn: 

1. Công viên, vườn hoa: Ưu điểm của nhóm này so với 2 nhóm sau là chi phí ít (không phải trả mấy chục tới cả trăm ngàn tiền nước, tiền phí phục vụ, tiền vé, tiền bỏng ngô…), thời gian nhiều (không lo hết phim, không lo hết nước :D). Nhưng nhóm địa điểm này rất kém an toàn. Đám nghiện ngập trộm cắp luôn rình rập. Chỉ cần mải đấu mỏ mà lơ là một giây thôi, đồ đạc của bạn bốc hơi liền (mất của nhẹ nhàng thế là còn may đấy nhé, nhiều trường hợp người còn đi cùng của luôn ấy!). Mà ngay cả khi đám nghiện tha cho bạn thì vẫn còn nguy cơ liên quan chuyện hình ảnh riêng tư của các bạn bị tung lên mạng. Bây giờ máy ảnh kỹ thuật số sẵn lắm, đến đứa viết văn nghèo rớt như tôi còn có nữa là… 

2. Rạp chiếu phim: Hương thơm béo ngậy của bỏng ngô xóc bơ trộn hơi máy lạnh toả ra một thứ mùi rất… êm ái và hiện đại. Nhiệt độ lý tưởng. Ánh sáng lý tưởng. Hôn được! Nhưng thỉnh thoảng vẫn có trục trặc xảy ra bởi hệ thống âm thanh vòm quá hiện đại. Hai người đang hồi hộp nép gần vào nhau chờ đợi hơi thở dịu dàng cùng những lời thầm thì ngọt ngào bỗng nghe đằng sau có tiếng cú kêu não nề sau lưng hay xe ô tô phanh két bên cạnh. Giật nẩy mình, mất hết cả lãng mạn. Thì mưu sự tại nhân, thành sự tại… phim! 

3. Quán café: Có lẽ chỉ cần một trong các yếu tố sau: đèn sáng mờ vừa đủ, ghế tựa lưng cao vừa đủ, chỗ ngồi ngăn bằng loại cây có lá xum xuê vừa đủ; là một quán café có thể trở thành điểm hẹn tàm tạm cho những nụ hôn không quá lộ liễu rồi. Nhưng bạn đừng tưởng không có “tai nạn” nhé. Ông chủ quán T.T ở G.V (Hà Nội) đã không dưới một lần ra nhắc khách - các khách khác nhau - vì “tội” hôn trong quán ông rồi, mà quán của ông tối thui hẳn hoi, các bàn được ngăn bằng mấy chậu cây hẳn hoi. 

Đánh số 1-2-3 cho ra vẻ một tí thế thôi, cái tôi muốn nói trong thư tuần này ngắn gọn lắm: Những người yêu nhau đang cực kỳ thiếu một không gian riêng cho nụ hôn. Đấy các bạn xem, ngay cả những chỗ tưởng như phù hợp cũng đuổi nụ hôn như đuổi tà.. Thư sau tôi sẽ nói tiếp chuyện này các bạn nhé. Bây giờ tôi phải quay lại trang Yahoo! Hỏi & đáp đây. Tôi muốn xem cuối cùng chủ nhân câu hỏi mà tôi nhắc trên kia quyết định thế nào, hôn cần thiết hay không. À, hay là bạn ấy đã trải qua các bước gian nan tìm chỗ hôn rồi nên mới đặt ra câu hỏi như vậy nhỉ? 

Trang 

Tái bút cho tiếng Việt: Gần đây, tôi có giao tiếp với nhiều độc giả ở miền Nam, các bạn ấy dùng từ tám để chỉ chuyện tán gẫu. Bạn có biết từ này mọc đâu ra không? Thế này nhé, người Trung Quốc (nhất là ở Hong Kong và Đài Loan) thường dùng chữ sanba để chỉ những phụ nữ ưa ngồi lê đôi mách. Chữ này viết là 三八 (tức là số 3 và 8). Khi các nhân vật phụ nữ lắm điều nhiều chuyện theo những bộ phim video gia đình của TVB, ATV, Tam Dương...  đổ bộ vào Việt Nam, người dịch có thể vì vội, không tìm hiểu kỹ nên không tìm khái niệm tương đương trong tiếng Việt mà dịch luôn là ba (bà) tám. Và thế là từ tám xuất hiện.

 

Xem thêm:

Thư mới nhất

Thư tiếp theo

 

 

 © Tran Thu Trang