Thư hằng tuần (số 109) 

Hà Nội, ngày 28 tháng 6 năm 2008

Mấy hôm nay, trong lúc theo dõi tình hình khách khứa ra vào www.sachcuatrang.com, tôi phát hiện rằng bức thư số 106 về cây tầm gửi được rất nhiều bạn tâm đắc, trích dẫn trên các forum khác nhau. Thậm chí, ở một diễn đàn của các hacker, bức thư của tôi còn mở đầu cho một chủ đề sôi nổi về chuyện các thành viên mới chưa chịu đọc và tìm hiểu gì đã vội vã hỏi những câu sơ đẳng, những câu đã được trả lời rốt ráo từ đời nào rồi. Nhân chuyện hỏi và trả lời này, tôi chợt nhớ đến một vấn đề khác, đó là việc gây ấn tượng ngay cái nhìn đầu tiên. Nếu bạn tưởng tôi đang chuẩn bị khoe chiến tích tình yêu tình đương thì bạn nhầm to rồi, tôi đang nói về một kỹ năng trong cuộc sống cơ. 

Các bạn có bao giờ vào các trang web rao vặt không? Đầu năm nay, trong chiến dịch thực hiện nhiệm vụ bất khả thi là mua nhà mới, tôi có làm khách quen của dăm bảy trang như thế. Như các bạn đã biết, sau vài tháng, tôi chẳng tìm được cái nhà nào cả nên đành nghiến răng quyết định xây nhà trong thời buổi giá vật liệu tăng vùn vụt. Thứ hay ho nhất mà tôi thu lượm được khi lặn ngụp trong đống thông tin mua bán ấy lại là một điểm thiếu sót của những người khác. 

Tôi biết bắt đầu từ đâu nhỉ? Hãy nói một chút về hình thức trình bày của các trang rao vặt nhé. Một ngày, các web rao vặt đăng tải rất nhiều tin rao, những tin này được phân chia theo loại tin mua hay bán và theo mặt hàng như nhà đất, xe máy, ô tô, máy tính, điện thoại…. Thông thường, người ta chỉ cho hiện lên mặt web phần đầu đề của tin, còn toàn bộ nội dung được ẩn đi, khi có ai quan tâm bấm chuột vào nó mới hiện ra. Như thế là người đọc sẽ phải lướt qua tất cả những đầu đề để lọc ra những thứ họ cần (ai rỗi hơi đi đọc hết mớ thông tin hổ lốn ấy làm gì!). Như thế là cái đầu đề kia rất quan trọng, nó phải chứa đựng vừa đủ thông tin để người ta dễ dàng nắm bắt (nếu cần) và bỏ qua (nếu không cần). Ấy thế nhưng không phải ai đem tin đi rao cũng biết được điều đó. 

Rất nhiều lần, tôi phát cáu vì phải đọc những đầu đề cụt ngủn như là “Cần bán nhà” hay “Bán nhà”. Thật không biết phải làm gì với những của khỉ ấy! Bấm vào thì dễ mất thời gian vì nó không chứa thông tin mình cần, mà không bấm thì lại lăn tăn vì biết đâu đã bỏ sót thông tin hữu ích. Khi tham gia các diễn đàn, tôi cũng không ít lần bắt gặp những cái đầu đề như “Giúp em với” hay “Các bác cho em hỏi”. Nếu như với các mẩu rao vặt, tôi còn lưỡng lự chút ít, chứ với những bài viết trên một diễn đàn đông đúc vô thưởng vô phạt thì tôi chả vương vấn gì mà không bỏ qua chúng ngay lập tức. Và các thành viên khác cũng thường làm giống tôi, vì những bài viết có đầu đề chung chung như vậy không bao giờ nhận được nhiều lượt đọc và trả lời. 

Giờ thì các bạn hiểu cái kỹ năng gây ấn tượng ngay cái nhìn đầu tiên mà tôi nói là gì rồi, đúng không? Đó chính là việc truyền đạt thông tin ban đầu một cách hợp lý cho những đối tượng nhất định. Trong thời buổi mọi thứ đều tốc hành, mọi người đều bận rộn hiện nay, khi mà trên đường đời tấp nập, người ta không chỉ vô tình mà còn cố ý đi lướt qua nhau*, kỹ năng này ít nhất cũng giúp bạn tạo ra một chút khác biệt, đem đến cho bạn nhiều cơ hội thể hiện hơn và (rất có thể) khiến bạn thành công. 

Nếu biết cách đặt đầu đề mẩu rao vặt với những thông tin chính như địa điểm, diện tích và giá tiền, người bán nhà sẽ nhanh chóng tìm được người đang có nhu cầu mua căn nhà mình đang bán. Nếu biết cách đặt đầu đề cho bài viết nhờ giúp đỡ với những thông tin rõ ràng như một cái tên hay một lĩnh vực cụ thể, người đang gặp khó khăn sẽ nhanh chóng nhận được những lời giải đáp hữu ích. Và như một lẽ đương nhiên, khi bạn nhanh chóng đạt được mục đích của mình, không ít thì nhiều bạn sẽ được coi là thành công. 

Trần Thu Trang 



* Mượn ý thơ Bùi Minh Quốc: “Có khi nào trên đường đời tấp nập/ Ta vô tình đi lướt qua nhau”.

 

 

Xem thêm:

Thư mới nhất

Thư tuần số 110

 

 

 © Tran Thu Trang