Thư hằng tuần (số 105) 

Hà Nội, ngày 28 tháng 5 năm 2008 

Vậy là một cột mốc nữa vừa được cắm trên con đường làm người bình thường viết văn của tôi. 99 tuần buôn chuyện – cuốn sách tập hợp những bức thư hằng tuần tôi đã viết và các bạn đã đọc trên trang web này đã chính thức xuất bản. Chủ nhật vừa rồi, tôi có tổ chức một buổi giao lưu với độc giả nhân dịp sách ra mắt. Buổi giao lưu diễn ra trong không khí vui vẻ và thân mật nhưng không đem lại hiệu quả truyền thông gì đáng kể. Theo lời những người bán hàng trên phố sách Đinh Lễ, cuốn sách mang rất nhiều công sức của tôi (và nhiều người khác) vẫn nằm im trên giá, thưa thớt người mua. 

Tôi đã làm hết khả năng của mình nên chẳng thể cố thêm gì nữa, nhưng nghĩ tới cảnh sách bán chậm thì cũng không khỏi lo nghĩ. Liệu tôi có nên in tờ rơi rồi phát trước cổng trường học, siêu thị không các bạn nhỉ? Hay là làm hẳn một mớ băng-rôn hoành tráng giăng như mạng nhện ở các nút giao thông đông đúc? Mà thôi, chúng ta bỏ qua việc “cục tác” cho sách đáng chán này nhé! Nói đến băng-rôn, tôi vừa nhớ ra một chuyện hay ho để buôn với các bạn đây. 

Vì thích chụp ảnh, tôi thường để ý đến các sự kiện liên quan đến nhiếp ảnh, chẳng hạn như các đợt triển lãm hay các khoá đào tạo ngắn hạn. Hôm vừa rồi, khi dừng đèn đỏ ở ngã tư, tôi tia thấy một cái băng-rôn quảng bá cho Triển lãm ảnh thiên nhiên Nhật Bản. “Đã triển lãm ảnh lại còn là ảnh thiên nhiên và Nhật Bản, hấp dẫn đến thế thì thôi!”, tôi nghĩ vậy, hăm hở nhìn xuống bên dưới tìm thêm thông tin đặng dẹp công việc rủ bạn bè đi xem. 

Không may cho tôi, cái băng-rôn được thiết kế theo phong cách mà Thảo Hảo đã gọi là hòn non bộ xấu, tức là, xin lỗi các bạn vì tôi sắp nói bậy, cái đéo gì cũng muốn nhét vào. Trên một mảnh vải rộng chừng nửa mét, dài ba bốn năm mét gì đó, người ta đưa kính thưa các loại thông tin dây mơ rễ má. Nào là tên đầy đủ của các đơn vị tổ chức (bao gồm 01 bộ, 01 đại sứ quán và 01 bảo tàng), nào là đơn vị tài trợ (công ty Honda Yamaha Toyota gì đó), nào là tên nhiếp ảnh gia (quý ông Sushi Sake Sashimi gì đó), nào là lý do tổ chức triển lãm… Riêng những thông tin cần thiết cho người xem - những đối tượng chính mà cái băng-rôn hướng đến - như địa điểm tổ chức, thời gian mở cửa được (bị) nhét tuốt vào một góc băng-rôn bé tí với một loại font chữ không thể mảnh hơn, ở cỡ không thể nhỏ hơn. 

Đứng từ bên này ngã tư ngóng sang bên kia ngã tư – nơi chăng cái băng-rôn, hàng chữ mảnh và nhỏ ấy có tỷ lệ tương đương một đàn kiến li ti bò trên bức tường trắng. Trong khoảng thời gian vài mươi giây chờ tín hiệu đèn xanh, tôi không thể nào lọc được thông tin mình cần từ cái đàn kiến chữ lúc nha lúc nhúc ấy. Dù yêu nhiếp ảnh và trân trọng tình hữu nghị Việt Nam – Nhật Bản đến đâu, tôi chả dại gì lộn lại một lần nữa cái ngã tư đông đúc ấy, đỗ chình ình giữa đường làm ách tắc giao thông, chỉ để nghển cổ đọc lại cái băng-rôn-non-bộ-xấu dở hơi đó. Tôi chắp tay mà vái nó như người ta vái vọng tượng Phật trong chùa vào ngày chính hội và rồ máy xe phóng đi thôi. 

Nhưng phóng đi rồi mà tôi vẫn còn không ngớt hậm hực về cách làm việc của những người chịu trách nhiệm thiết kế băng-rôn. Khi làm, dường như họ không một lần động não! Vì nếu động não, họ sẽ phải nghĩ đến việc cái băng-rôn được treo ở đâu, cho ai, để làm gì… chứ! Một cái băng-rôn được treo ngoài đường, cho người đi đường, để thu hút họ đến triển lãm, mà lại chứa quá nhiều thông tin thừa không cần thiết như thế, mà những thông tin cần thiết lại để cỡ chữ bé như lời đánh đố “ông thách chúng mày đem ống nhòm” như thế, liệu cái triển lãm ấy có bao nhiêu khách đến xem? 

Hừ, hình như dạo này trời nóng nên tôi bẳn tính, chuyện cái băng-rôn ngoài đường cũng khiến tôi gắt gỏng nhặng xị trước mặt các bạn. Mong các bạn thứ lỗi, chẳng qua là tôi cảm thấy ghen tị quá! Trong khi tôi phải tận dụng mọi phương tiện eo hẹp để quảng bá cho sự kiện ra mắt sách của mình thì có những sự kiện được cung cấp đầy đủ phương tiện mà không biết đường tận dụng cho ra hồn! Nếu cuốn 99 tuần buôn chuyện của tôi cũng có băng-rôn chăng đầy đường như thế, nhất định hiệu quả cục tác sẽ cao hơn cái triển lãm ảnh kia nhiều… 

Trần Thu Trang

 

 

Xem thêm:

Thư mới nhất

Thư tuần số 106

 

 

 © Tran Thu Trang