Lục nguyệt chi phi lộ
Trích hồi 4
Trong đấu trường, ba tên quái nhân liên tiếp trúng kiếm, tuy chưa trọng thương nhưng cũng khiến chúng đau đớn vô cùng. Thật ra Vũ Minh Châu không muốn hạ sát thủ, chỉ ra tay nhẹ nhàng để cảnh cáo mà thôi. Tuy vậy cũng đủ làm cho chúng la hét om sòm.
Thấy tình hình không thuận lợi, Thạch tiểu Bản hú lên:
- Thạch Cầm thần công!
Quần hùng đồng loạt ngơ ngác. Dương Khuông nhăn tít cặp chân mày:
- Thần công cái quái gì thế này?
Tiêu Tốn lắc lắc đầu, Tiểu Mai cũng nói:
- Muội cũng chưa từng đọc qua sách vở về môn thần công này!
Phía kia Nam Ngọc Long thúc nhẹ Hoàng Thiết Thủ:
- Cái của nợ gì thế?
- Hừ, ngươi tưởng ta là quyển thiên thư sao mà cái gì cũng biết! Ngay đến cái tên ta còn chưa nghe nữa là!
Lúc này ba tên quái nhân đã chia nhau đứng ở ba góc bao vây Vũ Minh Châu. Nếu để ý kỹ thì bọn chúng lập thành một tam giác đều. Ngón tay đảo nhanh trên những sợi
dây ánh xanh trên cán vũ khí, cặp mắt gườm gườm như muốn ăn tươi nuốt sống đối thủ.
Toàn trường gần như nín thở. Thiết Thạch tam quái nhân thân hình không động đậy, ngưng thần nhìn chằm chặp Vũ Minh Châu. Riêng nàng cũng tranh thủ thời gian điều dưỡng nội lực, chờ đợi một đòn đánh quyết định tối hậu.
Bất thình lình Thiết Thạch tam quái nhân đồng loạt chạy xung quanh Vũ Minh Châu. Thân pháp của bọn chúng lúc này cực kỳ nhanh nhẹn khác hẳn khi nãy. Nếu không phải cao thủ có nhãn lực tốt thì sẽ tưởng như có một vòng tròn người đang bao vây Vũ nhị tiểu thư. Đồng thời những ngón tay của bọn chúng cũng khua nhanh trên những sợi dây thép, tạo nên những thanh âm rền vang quái dị lạ thường, tựa những mùi dùi khoan thủng đầu óc đối phương.
Bóng áo hồng của Vũ Minh Châu giờ chìm lấp giữa thân ảnh nhanh như chớp của ba quái nhân với những mảnh đồng vòng sắt và da thú. Ba thứ thanh âm khác nhau của ba thứ binh khí cùng vang lên ở những phương vị bước đi kỳ dị làm cho con mồi cảm thấy đầu óc muốn nổ tung, hoảng loạn mà tự mất đi sự tỉnh táo. Kết hợp là những thế đánh hiểm độc vào yếu huyệt khiến đối phương khó mà chống đỡ.
Vũ Minh Châu đứng giữa vòng vây đang ngày càng xiết lại. Một cô gái mới ở tuổi đôi mươi, kinh nghiệm non nớt, vậy mà nay phải tử chiến để bảo vệ danh dự gia trang, lại gặp đối thủ hung hãn không biết liêm sỉ là gì, hợp ba đánh một. Võ công lẫn nội lực của nàng đều cao hơn bọn quái nhân nhưng lấy ít đấu nhiều, lại bị thanh âm kinh hoàng làm cho quay cuồng, sau gần nửa canh giờ cầm cự đã lộ vẻ bối rối. Thân pháp đã bắt đầu lúng túng, nội lực giảm sút, chiêu thức không còn tinh xảo như trước nữa.
Dương Khuông nhìn thế thở dài:
- Trận pháp này thập phần lợi hại. Bọn ta đứng ngoài mà còn bị tiếng đàn ảnh hưởng, huồng hồ Vũ cô nương đang trong vòng chiến thì sao chịu nổi thanh âm khủng khiếp này.
Phụng Nhi thắc mắc:
- Sao tự nhiên nội lực bọn chúng tăng cao thế nhỉ? Lý ra công lực Vũ cô nương dư sức áp chế tiếng đàn, mà chúng ta cũng không thấy khó thở thế này.
Tiêu Tốn trầm ngâm:
- Chắc là khi bọn chúng đứng thành hình tam giác, có cách vận khí đặc biệt khiến cho nội lực của ba tên hòa thành một khối, Vì thế công lực gia tăng gấp bội, không thể ngờ được.
Tiểu Mai nói:
- Muốn phá trận này cũng không phải không có cách. Như Tiêu đại ca có thể dùng thần công Sư tử hống để đấu với tiếng đàn. Tuy nhiên ngoài cách này thì muội không nghĩ ra cách nào khác.
Trong khi đó Vũ Minh Châu đã gặp nguy hiểm, may nhờ thân pháp xảo diệu mới tránh khỏi, nhưng xem ra cũng không cầm cự được lâu. Tam Sư mồ hôi đổ đầy lòng bàn tay, hăm he nhảy vào vòng chiến để cứu tiểu chủ. Tuy nhiên tên Tửu Quỷ lại đang trợn mắt đứng bên ngoài. Tình thế quả thật khó khăn…!!! Đột nhiên, một giọng nói hơi gãy cất lên:
- Trận thế lợi hại là do ba thứ binh khí đồng loạt phát ra tiếng, tiếng phát ra là do dây. Dây nào mảnh thì dễ đứt.
Những lời đó như bàn tay vén lớp mây mù, Vũ Minh Châu lia nhanh đoản kiếm theo một thế vô cùng tuyệt diệu về phía Thạch đại Bản. Nhưng do thanh kiếm quá ngắn, bộ pháp của ba quái nhân lại kỳ dị biến hoá, nàng chỉ cắt đứt được một sợi dây mảnh nhất trên tấm thạch bản. Nhưng như vậy cũng làm cho thanh âm chói nhất bị cắt đứt, tai nàng như thoát khỏi mũi khoan sâu. Vũ Minh Châu lại huơ đoản kiếm định cắt dây thì lại thấy giọng nói gãy ngang ngang, một nam nhân mặt trắng dáng thư sinh vừa nói vừa lắc lắc cái bàn tính trong tay:
- Dao cắt từng cái sao bằng ám khí cắt cùng lúc. Mấy hạt trên bàn tính này cũng giống mấy quân trên bàn cờ.
Ngay lập tức, Vũ Minh Châu vung tay áo. Những quân cờ bay vọt ra như những mũi phi tiêu, tiếng gió rít xoáy vun vút. Ba quái nhân vốn đầu óc trì độn không hiểu những lời Hoàng Thiết Thủ nói nên cũng chẳng đề phòng, chỉ nhăm nhăm khép vòng vây. Với khoảng cách gần như vậy, mấy sợi dây trên thiết bản đứt phựt, thanh âm quái dị đè ép lồng ngực mọi người nãy giờ bỗng im bặt. Thân thủ Vũ Minh Châu trở nên nhanh nhẹn linh hoạt, nàng lia đoản kiếm tới tấp, ba tên Thiết Thạch quái thai vốn xuất thân từ nghề đập đá, vác đá, thân thủ vốn chậm chạp kềnh càng, nay lại mất đi vũ khí trợ giúp nên trận pháp nhanh chóng bị phá vỡ. Như một cánh én, Vũ Minh Châu vọt lên thoát khỏi vòng vây rồi ngay lập tức chúc mũi kiếm lao xuống điểm nhẹ vào huyệt Bách hội của Thạch tiểu Bản.
Huyệt Bách hội là một yếu huyệt của cơ thể. Thạch tiểu Bản bị trúng chiêu, tuy chưa mất mạng nhưng cũng lăn ra ngất đi. Đấy là Vũ Minh Châu còn nhẹ tay chứ nếu không thì mười tên Thạch tiểu Bản cũng đi chầu ông bà ông vải.
Vũ Minh Châu nhẹ nhàng lộn một vòng, đáp xuống trước mặt Hoàng Thiết Thủ như một cánh hoa đào rơi, vòng tay nói nhỏ:
- Đa tạ thiếu hiệp chỉ giáo!
Xem thêm:
Lục nguyệt
chi phi lộ trên TTVNOL
© Tran Thu Trang
|