Góc đọc sách
Thiếu nữ đánh cờ vây, thế nào nhỉ?
Bài đã đăng trên Thanh niên tuần san
Đó là một cuốn sách hấp dẫn, trước tiên là như thế, và
cái hấp dẫn trước tiên là hình thức. Có lẽ cái đêm đầu hè
2005 ấy, khi tôi cầm trong tay cuốn sách cùng lời đề tặng của
một người bạn, là lần đầu tiên tôi được thấy một cuốn sách
Việt được trình bày theo đúng phong cách sách văn học bìa mềm
(paperback) của các nhà xuất bản phương Tây như Harlequin hay
Penguin. Với khổ giấy 12x20 gọn gàng và bìa là một bức chân
dung hơi giống bức Chân dung cô Suzette Lemaire của E. Manet nhưng lại
có một cái tên rất hồn phách phương Đông, cuốn sách hứa hẹn
một câu chuyện phương Tây được kể theo giọng phương Đông, hoặc
ngược lại.
Tôi không ngạc nhiên khi thấy mình đọc trôi chảy một lượt
hết sạch cuốn sách, hầu như chẳng mắc mớ trúc trắc chỗ nào.
Ừ thì nó có phải tác phẩm Nobel văn học đâu, mà là Goncourt cho
giới trẻ - chính xác hơn là cho học sinh sinh viên (Goncourt des
lycéens). Nó quả là một tiểu thuyết gọn gàng, có thể đọc dễ
dàng nhưng không quá dễ dãi. Cuốn sách mà tác giả của nó khi viết
xong chỉ mới ở những năm cuối của tuổi hai mươi nên ít nhiều
chứa đựng vài thứ khiến tôi cảm thấy quen thuộc. Một kiểu
miêu tả tinh tế nắn nót, những cách ngắt đoạn ngắn ngắn thể
hiện song song hai nhân vật, những câu nửa triết lý nửa hồn
nhiên kiểu như "Tuyết hôm nay rơi chồng lên tuyết hôm
qua", quả thật là đọc rất vào. Trong vòng 2 tiếng đồng hồ,
không thật sự cực kỳ tập trung nhưng tôi cũng đọc đủ số chữ
mà nhà văn Sơn Táp - dịch giả Tố Châu đã trải ra, thậm chí
còn đủ thời gian đọc lại một vài đoạn.
Sự thay đổi - Tình yêu - Tình dục - Nỗi sợ hãi - Cái chết, tất
cả diễn ra trong bối cảnh nước Mãn Châu lạ lẫm và một cuộc
chiến tranh chớm đến, cuộc đối đầu bên bàn cờ giữa hai người
khác giới tính khác quốc tịch nhưng lại có chung nhịp đập trái
tim, chừng ấy thứ tạo nên một cảm giác vừa tò mò vừa thích
thú. Những hiểu biết về phương Đông (cụ thể hơn, về Trung Quốc
và lộ liễu nhất là về Nhật Bản) như cờ vây, haiku, kịch nô...
quả là một mảnh đất màu mỡ cho những người phương Tây
thích dòm ngó và trong thời điểm tiểu thuyết vừa phát hành ấy
đang chạy theo xu hướng phương Đông, nhuộm tóc đen, mặc kimono,
tập yoga, đi du lịch Trung Quốc và ăn phở. Giọng văn miêu tả cũng
như một cốt truyện và nhân vật không hề phương Đông, điển hình
là nhân vật chính - một cô gái mười sáu tuổi thích một người,
làm tình với một người và yêu một người khác, làm nên sức hấp
dẫn với những độc giả phương Đông vẫn còn giữ trên mình những
lớp vỏ ngại ngùng e thẹn nhân danh thuần phong mỹ tục. Kết cục
bi thảm nhưng gọn gàng và đẹp đến đau lòng của nó sẽ làm đứng
tim tăng huyết áp của một vài kẻ hay vẩn vơ nghĩ ngợi. Khỉ thật,
trong số những kẻ đó có tôi.
Thiếu nữ đánh cờ vây - Sơn Táp (NXB Văn học)
© Tran Thu Trang
|