Thư hàng tuần (số 1) 

Hà Nội, ngày 21 tháng 3 năm 2006

Mùa xuân, trời không hẳn nóng không hẳn rét. Ở một góc phố yên tĩnh, hoa sưa trắng xoá như ngàn cánh bướm. Lá bàng thì đúng như trong truyện đã tả, như những ngọn nến xanh lục thắp trên cao. Còn tôi, tôi giữ vai trò quan sát, chứng kiến mọi sự thay đổi của sự vật xung quanh và của cuộc sống của chính mình.

Sự thay đổi dễ nhận thấy nhất là hộp thư điện tử. Chỉ trong vòng một tuần, tôi nhận được hơn 200 email từ khắp mọi nơi. Việc đọc và trả lời mail trông tưởng nhàn nhã vậy mà cũng kha khá vất vả. Kiểm lại phần Sent box thấy mình cũng trả lời được phần nhiều, tôi lấy làm khâm phục bản thân lắm lắm. Bây giờ ngồi ngẫm nghĩ, bỗng mỉm cười một mình, vì những bức mail tưởng như giống nhau lại đem đến những điều thú vị riêng.

Đầu tiên là những bất ngờ. Trong số mail gửi đến cho tôi, có 2 bức là từ những người bạn cũ đã lâu tôi mất liên lạc. Một người là bạn cùng lớp hồi tiểu học đã dạy tôi chơi cờ vua, một người là bạn cùng lớp cấp 3 thỉnh thoảng vẫn cho tôi nhìn bài khi có tiết kiểm tra. Thật ra họ vẫn ở đâu đó gần tôi, nhưng chỉ đến khi thông tin về tôi xuất hiện trên báo, trên net, tôi và họ mới có thể tìm lại nhau. 

Tiếp theo, tôi phải kể đến các thư khó trả lời. Ngoài những mail từ Đức, Pháp... hỏi mua chỗ mua sách còn có thư của một bạn độc giả nhỏ tuổi hơn tôi. Bạn này sau khi xem phần Thư viện hình ảnh thấy bức Hoa đá Sapa liền viết mail cho "khổ chủ" hỏi thông tin. Tôi đã tra hết các sách vở, từ điển và hỏi cả bạn bè, những người đi Sapa nhiều lần hơn mình, nhưng không một ai biết thêm điều gì về loài hoa ấy. Đành phải cáo lỗi với bạn và hẹn một dịp khác tìm hiểu lại.

Một số mail gửi cho tôi với những đề nghị hỗ trợ. Một kỹ sư tin học ngỏ lời nhận sửa máy tính miễn phí giúp tôi, một số người khác thì gợi ý thiết kế và nâng cấp www.sachcuatrang.com thành website động... Tôi xin cảm ơn những ý định tốt đẹp của họ nhưng xin phép được từ chối. Trước tiên vì tôi muốn tự cố gắng bằng khả năng của mình. Sau nữa là vì tôi nghĩ mình không nên làm phiền mọi người vì những việc chưa quá nghiêm trọng như vậy. 

Bức thư hàng tuần đầu tiên chắc cũng đủ dài rồi... Xin tạm biệt.

Trang

 

Xem thêm:

Thư mới nhất

Thư tuần số 2

 

 © Tran Thu Trang