Khai bút Tết Mậu Tý - 2008

Năm mới đến rưng rưng một nỗi gì rất ngọt... 

Tử vi bảo tôi là người cô độc. Đêm giao thừa, tôi đứng giữa biển người ven hồ ngóng những bông hoa pháo nở trên trời để hái vào thẻ nhớ, một mình loay hoay với cái chân máy và những ISO, khẩu độ…,chợt ao ước giá như có ai đó thân thương bên cạnh để mình được nói câu đầu tiên của năm với một người-không-lạ. 

Ai bây giờ nhỉ? Một đứa em chăng, cho nó thắc mắc những câu ngô nghê, cho nó vòi mình mua bóng bay, cho nó túm vạt áo mình kẻo lạc. Hay một người chị, một người chị, phải rồi, tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện về một người chị, như một món quà xuân, như một ly cà phê sữa nóng cho đêm đầu năm rét đậm này. 

Ngày nảy ngày nay, ở một gia đình nọ có hai chị em. Trong lúc cô em đi học xa nhà, người cha kính yêu của cả hai đột ngột qua đời. Đau buồn nhưng không thể trở về, cô em không biết làm gì hơn là viết thư. Cô viết thư cho cha rồi gửi vào mail của chị cô, bảo chị in ra đốt cho cha đọc. Cô viết mail cho tác giả cuốn sách cô yêu thích, hỏi han về mèo về những con phố ngoằn ngoèo… 

Không may cho cô, tác giả đó lại quá bận rộn nên chỉ gửi lại cho cô lời cảm ơn chung chung ngắn ngủi. Người chị tình cờ biết được việc này. Chị gửi cho người viết văn vô tâm kia một bức thư kể rõ hoàn cảnh của gia đình họ. Chị nói rằng: “Tác giả ơi, hãy bớt chút thời gian trò chuyện với em gái tôi để nó nguôi nỗi buồn, nhưng đừng cho nó biết rằng tôi yêu cầu cô làm việc đó”. 

Chắc các bạn cũng đoán ra rồi, nhân vật tác giả chính là tôi. Tôi nhận được bức thư của người chị cách đây một vài tuần. Từ đó đến nay, dù rất muốn, tôi vẫn chưa thể làm theo lời yêu cầu vô cùng nhẹ nhàng và chính đáng của chị. Nói đúng hơn, tôi chẳng biết phải làm gì. Viết cho cô em ư? Hay add nick cô vào để chat? Mà tôi biết trò chuyện với cô ra sao đây khi trong lòng đang chứa một bí mật nhỏ bé nhưng đẹp đến nỗi khó có thể giữ kín một khi đã mở lời. 

Vậy nên, tôi đợi đến lúc này, những giờ phút đầu tiên của năm mới, khi người ta kiêng trách mắng và sẵn sàng tha thứ, để làm kẻ đã vô tâm lại còn bép xép đem kể ra bí mật chứa chan tình cảm này. Năm mới, tôi mong người em vơi nhẹ nỗi buồn, mong người chị vẫn mãi yêu thương. Mong tất cả chúng ta, cả bạn và tôi, đều biết được niềm hạnh phúc đơn sơ, rằng có ai đó trên đời này đang lo lắng cho mình. 

Mùng 1 Tết Mậu Tý 2008

Trần Thu Trang

 

Bài liên quan

 

 © Tran Thu Trang