Cocktail cho tình yêu

Lời giới thiệu trên trang bìa
Chàng - một người thành đạt luôn nhìn phụ nữ bằng con mắt khắc nghiệt.
Nàng - một nhà thiết kế thời trang trẻ đang gặm nhấm mối tình đầu tan vỡ.
Họ gặp nhau trong một bar rượu vắng lặng chỉ có núi và bóng đêm bao phủ.
Họ nhìn nhau thế nào?
Họ nói với nhau ra sao?
Họ tìm thấy ở nhau những gì?
Câu trả lời có thể tìm thấy trong cuốn sách này.
Vài lời với độc
giả thân mến và không thân mến
Lời 1: Khả năng của tôi
là có hạn.
Lời 2: Yêu cầu của
bạn là vô hạn.
Lời 3: Nếu bạn thấy
cuốn truyện này không đáp ứng yêu cầu của bạn, xin đọc
lại lời 1.
Lời 4: Nếu bạn thấy
cuốn truyện này đáp ứng yêu cầu của bạn, xin chia sẻ với
những người xung quanh bạn và tôi.
tranthutrang.ntt@gmail.com
Lời nói đầu thứ nhất
Cho
đến thời điểm trước khi có lý do để viết lời nói đầu
này, khả năng viết lách của tôi hầu như mới chỉ dừng
lại ở mức rất khiêm tốn với một số bài viết nhỏ đăng
rải rác trên các báo, tạp chí, tuyển tập thơ văn, nội
san... Tôi đã từng viết một truyện vừa dưới dạng nhật ký
(hay nói đúng hơn là một nhật ký gần giống truyện vừa),
một vài bản nháp cho truyện dài. Tất cả những thứ đó
chẳng nhiều nhặn gì, và nỗi ấm ức vì sự kém cỏi của mình
thì vẫn còn nguyên đó.
Cuối
tháng 5 năm 2005, tôi tham gia một chuyến du lịch ngắn với
mấy người bạn gái sinh hoạt chung ở một diễn đàn (forum)
trên mạng. Trong buổi tối mùa hè hát hò ăn uống ngẫu hứng
dưới chân núi Ba Vì ấy, tôi mạnh dạn bày tỏ với họ ý
nghĩ khá ngông cuồng viển vông của mình về việc viết một
cuốn tiểu thuyết tình cảm “đâu ra đó”. Thật may, không
chỉ là những người dễ dàng chấp nhận sự không bình thường
ở người khác, những người bạn ấy còn rất biết cách
gợi ý và… khích bác. Chỉ với chưa đầy 48 tiếng đồng
hồ của chuyến đi, một phần cốt truyện cho cái mà tôi sẽ
gọi là cuốn tiểu thuyết này đã hình thành.
Trong vòng 3 tuần lễ, tôi đã viết
hầu như liên tục và cũng hầu như ngay lập tức đem chia sẻ
để những người bạn gái trên mạng có thể đọc. Họ đã
chăm chú (hoặc không chăm chú lắm) theo dõi, phê bình, góp ý,
chỉnh sửa và động viên cho tác phẩm dài hơi này của tôi. Tôi
xin được gửi lời cảm ơn tới từng người một trong số
họ: Chị Diệu Loan và Tuyết Chinh đã giúp tôi có hình dung sơ
qua về các nhân vật và bối cảnh. Em Việt Hà đã giúp tôi
tạo thêm kịch tính cho câu chuyện. Chị Việt Nga và chị Thuý
Hằng đã phát hiện những chi tiết nhỏ chưa hợp lý để tôi
điều chỉnh kịp thời. Chị Thuỳ Trang và Minh Lý đã góp ý
cho tôi về diễn biến tâm lý nhân vật. Chị Thuỳ Trang cùng
với chị Minh Đức và Cẩm Hà cũng đã là nguồn cung cấp thông
tin cho tôi về một số lĩnh vực mà tôi chưa hề có kinh
nghiệm.
Và cuối cùng, tôi muốn cảm ơn tất
cả những người bạn, đã nhắc đến ở trên hay chưa có
dịp nêu tên, đã cung cấp những chi tiết, nhỏ nhưng lấp lánh,
trong cuộc sống của chính mình để tôi xây dựng cuộc sống
trong truyện và đã khuyến khích (theo những cách khác nhau) để
tôi vững tin hơn với công việc lạ lùng này.
Tất nhiên, với ngần ấy sự động
viên sát cánh, tôi có thể khá tự tin mà cho rằng tác phẩm,
không phải đầu tiên nhưng xứng đáng là đầu tay, của tôi cũng
ẩn chứa một số điểm thú vị hoặc hấp dẫn nào đó đối
với độc giả, nhất là các độc giả nữ. Có thể các bạn
sẽ tìm được một chút gì đó của mình trong câu
chuyện muôn thuở về tình yêu mà tôi đem đến chăng...
Cuốn
sách của tôi hay dở ra sao có lẽ còn tuỳ thuộc vào cách
cảm nhận của mỗi người. Trước khi dừng những lời nói dông
dài của mình để nó được thực sự mở ra trước mắt bạn,
tôi xin để lại một lời nhắn nhỏ, những gì xảy ra trong
truyện đều được tôi hư cấu hoàn toàn. Nếu ai đó phát
hiện ra một sự trùng lặp nào đó thì xin hãy vui lòng nghĩ
rằng đơn giản đó là chỉ là những tồn tại ngẫu nhiên
vốn đầy rẫy trên thế giới quả thật không quá rộng lớn
này.
Hà Nội, những ngày thường xuyên mất điện
6.2005
Lời nói đầu thứ hai
Sau khi viết Cocktail
cho tình yêu, đưa lên một số forum nhỏ trên mạng và
được các bạn đọc “nương tay” đón nhận, tôi nhặt ra
một vài nhân vật mà tôi cho là đặc sắc trong truyện để
bắt tay vào viết tiếp tiểu thuyết thứ hai, Phải lấy người
như anh. Đầu tháng 3 năm 2006, vì một vài lý do cả chủ
quan lẫn khách quan, tác phẩm hoàn thành sau ấy lại được
xuất bản chính thức trước. Thật may, cuốn sách đã được
khá nhiều bạn trẻ tìm đọc và không ít bạn đồng cảm.
Nhờ vậy, tôi thu được những thành công ban đầu trong sự
nghiệp viết lách, cảm thấy tự tin vào khả năng của mình hơn,
đồng thời cũng trở nên bận rộn và nhiều dự định hơn. Tôi
không có đủ thời gian để đọc lại Cocktail cho tình yêu
với con mắt nghiêm khắc. Mãi tới cuối năm 2006, khi Nhà xuất
bản Lao động và Công ty Truyền thông Dân Trí cho tôi cơ hội
để đưa cuốn tiểu thuyết viết vội này đến với các bạn
một cách chính thức, tôi mới thực sự bắt tay vào biên tập
nó. Thật khó tin rằng chỉ mười mấy tháng trôi qua kể từ
khi hoàn thành mà nhiều thứ tôi nhắc tới trong truyện đã có
phần lạc hậu rồi. Dù sao, cái quan trọng nhất là tình yêu
thì không bao giờ lỗi thời cả!
Hà Nội
Giáng sinh 2006
© Tran Thu Trang
|